100 năm ngày sinh (1917 - 2017)
của kịch tác gia Vũ Khắc Khoan

 

Nguyễn Thị Kim Liên

Thầy Tôi

 

Cùng trong một tiếng tơ đồng
Người ngoài cười nụ ,người trong khóc thầm .
(Nguyễn Du)


Vâng ,thầy đă bắt đầu năm học mới và bài học mới như thế ! Thầy giảng dạy văn chương nhưng bài giảng thẫm đẫm mùi kịch nghệ .Trên bục giảng ,với mái tóc bồng bềnh,vẻ mặt trầm tư sau làn khói thuốc bàng bạc mờ ảo,với giọng giảng bài trầm ấm ,thầy đă gieo vào ḷng sinh viên chúng tôi bao điều trăn trở.


Hai câu thơ trích " Truyện Kiều " của Nguyễn Du là một màn kịch có bi ,có hài .Tác giả kịch bản là Nguyễn Tiên Điền nhưng đạo diễn kiêm diễn viên chủ động là Hoạn Thư. Trong tay tiểu thư họ Hoạn ,Thuư Kiều và Thúc Sinh đă phải diễn tṛn vai của ḿnh đúng như dự kiến của người đàn bà " khôn ngoan " đang bùng cháy ngọn lửa ghen tuông trong ḷng .Để rồi lớp kịch hạ màn với " Người ngoài cười nụ, người trong khóc thầm " .


Từ hai câu thơ Kiều ấy ,thầy dẫn dắt chúng tôi đi,đi măi trong cuộc hành tŕnh khám phá chất bi hài của tác phẩm văn chương ,trong đó gồm cả kịch bản sân khấu. Từ "Chinh phụ ngâm khúc" của Đặng Trần Côn đến " Cung oán ngâm khúc " của Nguyễn Gia Thiều .Từ những trang kịch đẫm nước mắt t́nh yêu khi bị chia cắt của Shakespear đến tiếng cười sảng khoái nhưng đầy ư mỉa mai trong hài kịch của Moliere ...


Thế rồi thầy hạ giọng với chúng tôi " Mua vui cũng được một vài trống canh ". V́ sao ? V́ đó là tác phẩm ,là kịch bản .Tác phẩm chỉ thể hiện nội dung trên bề mặt mặt trang giấy , kịch bản chỉ thể hiện trên sàn diễn,quay về phía khán giả .C̣n cuộc đời ,mỗi con người đều là diễn viên,diễn cả bốn phía ,trong ṿng xoay 360 độ và diễn suốt đời qua nhiều vai khác nhau ,đẫm chất bi hài .... Thậm chí có lúc " Khi vui muốn khóc ,buồn tênh lại cười " .Chính v́ vậy nên " Nghĩ ḿnh ḿnh lại thêm thương nỗi ḿnh".


Thầy không chỉ thương ḿnh mà c̣n thương đời,thương người ,thương học tṛ nhiều lắm .Mỗi năm đến mùa thi ,nh́n sinh viên miệt mài học tập ,thầy ân cần xoa dịu nỗi lo lắng của chúng tôi . "Các anh chị yên tâm ôn bài vở .Nhất là các anh ,thầy biết nếu thi hỏng ,các anh sẽ bị gọi đi lính nên khi chấm bài thầy cân nhắc rất kỹ lưỡng " .Thầy hiểu hơn ai hết rằng trong bài thi của sinh viên ,chỉ hơn kém một điểm th́ cuộc đời sẽ quay sang hướng khác với vai diễn khác.Vai diễn ấy khốc liệt hơn thời làm sinh viên ngồi dưới mái giảng đường.”


T́nh thương tṛ của thầy là vậy ! Không thân thiết cũng không cách xa .Chừng mực kín đáo mà thiết tha với từng số phận của sinh viên khi vận nước nổi trôi theo cuộc chiến tương tàn .Phải chăng v́ thế mà thầy ít khi cười .


Một hôm, bạn Hồ Thị Thuỷ lớp tôi kéo tôi đến gặp thầy trước cửa giảng đường Minh Thành với một lời đề nghị thật bất ngờ :


- Thầy ơi ! Con muốn nh́n thấy thầy cười ....


Và thầy cười ,nụ cười đẫm chất bi hài . Đến bây giờ ,tôi vẫn nhớ măi nụ cười đau khổ ấy của thầy .

 

NGUYỄN THI KIM LIÊN (Ngân Tảo)
Đà Lat ,ngày 27 tháng 7 năm 2017

©gio-o.com 2017