VƯƠNG TÂN

 

một ngày

 

Sau một đêm không ngủ

Tôi  đi vào công viên thành phố

trời xanh trên đỉnh ngọn cây

ngồi đọc tờ báo sớm mai

tám cái án tử h́nh

những bạn bè quen thuộc

Tôi không đợi buồn nhiều như thế

Buổi sớm mai lặng lẽ ra đi

 

1956

 

 

 

uống rượu với thần chết

 

Ta lại t́m ta nơi đáy cốc

Rượu cạn đêm vơi, trăng lại khuất

Ta lại t́m ta nơi kư ức

Cuộc đời lịch sử trăng lạnh buốt

Đời ta mấy lần đụng cái chết

Và đă mấy lần say không đẹp

Ta c̣n lại ǵ b́nh rượu chót

Đời cứ trôi và ta cứ đi

Rượu c̣n uống nữa say ngại ǵ

Gơ chén mà hát sống như chết

Nhớ nụ cười ai mối t́nh si

Nhớ nụ cười ai lại bước đi

Ngất ngưởng lạc đà thân lữ khách

Ngất ngưởng rượu say áo vắt vai

Ngất ngưởng văng tục cho hả rượu

Ngất ngưởng về nhà ôm mặt khóc

Thân trai tủi quá buồn muốn chết

Và lại nằm mơ chửi vung vít

Và lại làm thơ ngâm vang trời

Và lại sầu đời t́m thần chết

Chỉ mặt văng tục cười ha hả

Ta với nhà ngươi cạn chén đi

Ai đươc ai mất có hề ǵ

Ngh́n năm nốc rượu vào say hết

Thần chết và ta đâu khác chi

Uống đi b́nh chót lăn ra ngủ

Mộng nào cũng đẹp hơn người đó

Rượu nữa đất trời sẽ ngà nghiêng

Cụng ly sẽ biết đời không vậy

Rượu vào ăn nói lung tung hết

Bản chất ta người đâu khác nhau

Rượu say cười khóc so hơn thiệt

Ta với nhà ngươi lũ chó chết

Lảm nhảm những điều thua văng tục

Uống cạn đi rồi ôm nhau khóc

Uống cạn đi rồi mai lại say

Uống cạn đi rồi b́nh sẽ hết

Uống hết đi rồi bất cần ai

 

2011

 

VƯƠNG TÂN

 

 

© gio-o.com 2014