Lệ Hà (1933-2012). Sơn dầu trên bố
THI TÍNH
hay khúc nhạc càn khôn
Chiều thu anh đến thăm tôi
tôi đón anh ở hiên ngoài
trời đă vào đêm
ánh trăng trên cây lá
chúng ta vọng lên bầu trời
ngóng đợi một v́ sao rơi
Lăo già vừa tỉnh giấc
ngồi bên gốc cây si
anh đưa lăo hai trăm ngàn
v́ tiền lăo đă cho hết
cho những đứa trẻ bơ vơ
không là bao nhiêu
nhưng là mấy ly rượu đế
ngồi hàng con cóc lề đường
trời vào đêm lăo sống lại
thấy ḿnh bay bổng thăng hoa
tâm thần tràn đầy nhựa sống
trong thi tính của trời đất
thi tính của những bông hoa
của những nụ cười
của cô hàng quẩy gánh
tất tả đến chợ đêm
Tất cả nằm trong ṿng tṛn
ṿng tṛn huyền diệu càn khôn
người yêu đă quên xa
nhưng bỗng lại về
trong nhạc vàng hoan lạc
có điệu chiêu hồn kẻ chết
một bông hoa mới vừa rơi
đâu đó có lá lên trồi
chết sống nằm trên một điểm
em không c̣n ai nhớ nữa
nhưng đây đột phá tuyệt vời
những màu sắc của sự đời
trên khung bố trắng
tượng đá mông lung
hoài niệm vô thời gian
ai đă xa vời trong quá khứ
ai vẫn yêu đây như buổi đầu
đừng khóc sương buồi sáng
hăy nghe tiếng chim non
gọi mẹ trong đêm cùng
trong đau khổ có tiếng mưa
trong khát khao tuyệt vọng
có lời thầm th́ an ủi
Chiều đông anh đến thăm tôi
theo con đường dài lá úa
trái tim anh bâng khuâng
không biết buồn hay vui
không bắt tay nhau những vẫn hẹn
gặp lại nhau bờ xa bến nước
gió hui hui vào hồn
nhăc nhở chuyện ngày xưa
những chén rượu vơi đầy
những người bạn xa gần
và mối t́nh đă lỡ
nắng chéo trên đôi vai
chân trời xa vời vợi
anh vội bước chân đi
cho kịp giờ tang lễ
Một ngôi nhà bên đồi thông
không tiếng nói không tiếng cười
vắng lạnh
một pḥng thư c̣n ấm cúng
ai đă để một bông hoa
trên bàn viết
một tờ giấy trắng
một cây bút mực
như mộng được nghe tiếng thơ
giai điệu muôn loài sống động
màu sắc rừng hoa nở rộ
nhỏ lệ trên trang giấy hoen
và âm thầm xin cầu nguyện
những dây t́nh đă đứt
không c̣n vương vit giữ
cho tâm hồn triền miên
sám hối một đời tội lỗi
bay bổng siêu thoát
giữa những v́ sao rơi
Ngô Văn Tao
22/11/2016
http://www.gio-o.com/NgoVanTao.html
© gio-o.com 2016