1989
lê thị huệ
ở sen phăng
tôi viết những gịng
tiễn biệt
tản mạn
photo: http://wikimedia.org/
Là một trại lính Mỹ cũ Fort Mason sát biển. Vai nghiêng cầu Đỏ Golden Gate. Một địa chỉ thơ mộng đầy những mảng xanh, nhà xinh, triển lăm tranh, hội chợ, bắn pháo bông, ven bến thuyền nhỏ nhởi chơi. Tây Ban Nha chiếm California rồi lập trại lính năm 1776. Đế Quốc Mỹ chiếm đóng năm 1850 biến nơi này thành một Bộ Tổng Tham Mưu Quân Đội Miền Tây Hoa Kỳ The military headquarters for the US Army on the West Coast cho đến cuối thập niên 1970.
Những người lính Mỹ bị đuổi khỏi thành phố siêu tiến bộ San Francisco. Thành phố ăn suốt ngày biểu t́nh đuổi Cũ muốn Mới. Cạn thập niên 1990 Cold War Communist Nga Sô tan hàng nhờ Mikhail Gorbachev lật lọng dẹp Cọng Sản Moscow không tốn xương máu nhân dân cũng chẳng há mồm tiểu quốc chờ viện trợ đô la. Căn cứ lính Mỹ The U.S. Army’s San Francisco Port bị vĩnh viễn đuổi ra khỏi thành phố. Từ đó Fort Mason trở thành nơi sinh hoạt dân dă của thành phố yêu kiều Sen Phăng.
Sáng thứ Bảy chúng tôi đến và thấy sách cũ trùng vây điệp điệp.
Ông Ngô Bắc, Chàng Khờ, và tôi vào tiềm sách.
Ông Ngô Bắc nhà sưu tầm in ấn vĩ đại. Người ta bán sách cũ. Ông khiêng về chất đầy nhà xe. Nhiều quá không c̣n chỗ để tôi lầu bầu. Nhưng lâu lâu cần t́m tài liệu, chạy ra nhà xe, lại thấy ở trong đó. Nhà xe giờ chỉ có chỗ đậu một chiếc Nissan. C̣n lại là sách nhét lên đến đỉnh nóc nhà. Động đất Cali một cái là sách phủ ngập hết thấy xe luôn. Không biết ngày kia kho sách của ông Ngô Bắc đi về đâu. Thôi kệ ổng đi. Giang sơn ai người ấy giữ.
Tôi cắp vài sách cũ về các dự đoán MOOC - Massive Open Online Courses - vài tuyển tập thơ chạp phô ra ngồi ghế trống. Lơ đăng thả hồn đi rong với những con nước êm đềm vỗ mạn kè đá chân cầu. Sau lưng biết có hàng thông quen sừng sững thở làn nắng Thu phơn phớt qua áo mùa êm dịu của một dốc biển yêu vô cùng.
Hồi Chàng Khờ chào đời đầy năm tuổi, chúng tôi đă đưa Chàng Khờ ra mắt Fort Mason một bữa cũng bán sách cũ như hôm nay. Quay đi quảnh lại, Chàng Khờ xấp xỉ non phần tư thế kỷ. Chúng tôi đă già.
Ngồi một ḿnh nghĩ về những trang sách rồi sẽ tan biến vào một nơi nào đó. Thân xác và linh hồn chúng sẽ tan vào đất xem như sẽ thành bụi bặm hoà vào ḷng nước của địa cầu chảy ra đại dương bao la ?
Một chiều thứ Bảy được thong thả ngồi nh́n biển. Để trí óc và thân xác lan man theo hoàng hôn lờn vờn quẩn quanh. Đời chung quanh thoáng đăng sạch sẽ. Đất và nắng bốc mùi thơm. Người loanh quanh có vẻ no đủ, tử tế với nhau, và có Tự Do. Phút giây rực lên thứ thanh thản phê phê ... bỗng muốn cúi xuống nâng hôn vạt nắng ḷa dưới chân ...
Tôi chào đời lớn lên sống sót với những trang sách đă quyện lẫn vào máu thịt xương da của tôi.
Cuối cùng chỉ c̣n chút tưởng tiếc mùi hương giấy úa vàng nhà xuất bản An Tiêm của người đàn ông Thanh Tuệ thời Nam 1975. Nhớ thơm thảo mùi bồ đà cà phê bay lưng o trong các quán sách ghế nhung êm duỗi cẳng đọc xả láng những buổi sáng xứ sở Cali những năm tôi bốn mươi. Thôi cũng đành đớn đau nhấm nháp cho số phận những quyển sách quư đă sưu tầm. Tôi hề lận một cà ra kim cương Blue Nile nào ở cạp quần. Chỉ mụ người na những quyển sách thu lượm khắp nơi thế giới về dú dấu ở góc tối của nhà ḿnh. Cứ sợ kẻ trộm ngu ngốc chôm mất sách. Sách quư với chúng tôi là báu vật đền thiêng ở vị trí kín đáo nhất trong thế giới riêng tư chỉ riêng hai đứa biết.
Thời đại sách đă qua. Tiễn đưa sách vào ḷng biển cả. Chỉ c̣n lại trong trí nhớ một mùi hương thoảng qua đời chiều tháng Chạp. Sách dấu yêu ơi!
All the words that I utter,
And all the words that I write,
Must spread out their wings untiring,
And never rest in their flight,
Till they come where your sad, sad heart is,
And sing to you in the night,
Beyond where the waters are moving,
Storm-darken’d or starry bright.
lê thị huệ
12.2013
http://www.gio-o.com/LeThiHue2.html
© gio-o.com 2013