Hoàng Xuân Sơn
T H Á N G T Ầ M T Ầ M
n h ụ c v i n h h à n g x ứ
Q U Ê N H À
lâu. không còn giữ lửa
cành hoa trắng bên nhà
rừng khóc mưa rũ lệ
tóc. mấy chiều phôi pha
con đường đê hoạn nạn
lòng như chuối chín già
yêu nhau mùa nước lớn
lũ lụt mềm xương da
chim treo đầu bến cảng
thiêm thiếp mộ giang hà
ai ngắt chùm bông khế
lời kinh cầu ê a . . .
M Ù A M À N G
Tàng cây bã đậu nóng chảy bữa trưa
khuất bờ chinh chiến
những chiếc bờ-lô-cốt động não thời bình
làm sao bê-tông cốt sắt vẫn kiên gan thành trì
loài kinh niên bảo thủ
vết ô nhục bá-linh hãy còn
trên những tuyến đường chắn che vô lại
nơi vòng xoắn trôn ốc cửa hàng rửng mỡ
đám bọ hung phì lũ ôm nhau thắm thiết tưng bừng liên hoan trúng mùa thu hoạch
cà-la-goách gát chân mặt nạ kim tiền
giọt rượu xâu qua lỗ đồng trinh
lơ lớ giọng cười hô hố
cùng một duộc tàu-ô
thất tiết rồi mẹ âu bất tử
mùa trứng giao long cụt sừng
hô hoán sa mạc về phương nam
vơ vét tận cùng hạt cát
chuyên ngữ chiều đông kinh bãi trắng đầu lâu
quắm mắt xương nguyền rủa thời hôn ám
những chiếc bờ-lô-cốt vẫn còn bảo bọc rừng gươm
chiếc phễu ba-đình sáng hóa
T R U Y Ề N T H U Y Ế T
ánh sáng ngồi đồng
gánh chịu vai lưng cơn hoạn nạn giữa ban ngày
nửa ngọn đồi sạt lở
ăn sâu vào đất tai ương gậm nhấm nỗi buồn
chui cong đầu S thân tàn nhược
biển trệu trạo má
chàm bàm
chàm bàm ru sưng
ru hỡi ru hời con sóng vỗ
tấy mạn thuyền say
lá buồm chuyếnh choáng níu dây chạc ba
địu con đòng đòng rớt xuống võng mắc
nuôi đau cuống rún lìa
thầm trôi ra biển một táng nhà người
không ngoai đầu ngó lại
đứng sững hướng tà
trăng treo tàn bọt nước
mộ hồng lên
mộ hồng lên
vần vũ chim ăn trùm thủy đảo
quang quác bọng chiều gân đỏ mắt
cát vàng rắc mị dấu nương
C Ạ N T À U . M Ư A
cành mưa. trĩu xuống đầu ngày
thân cong về một đường bay vĩnh hằng
ba hồi cõi trú vinh thăng
túm chân bạc nhược lên đằng vương tôn
nghe hiu hiu giữa sinh tồn
nghe náo nhiệt giữa hàn ôn cuộc tàn
thôi người. một diện hai mang
con trăng đã lỡ quy hàng phục binh
truyền nhân rõ mặt cung đình
chợt mưa lê thứ . cùng đinh bụi bờ
K Ỷ V Ậ T
vẩy nến lụn. chiều hồng
trời thất thanh cổ dài quang quác
vụt băng chớp lóe cuối sào
chàm thu ngụp lặn
áo vải lên đồi trắng phớ
dấu ngựa tuyết tào in xưa muôn dặm
bẻ gươm đóa khải tuyền
trôi khe lạnh buốt
vĩ giang bâng quơ. sông
sóng đẩy xô lời miệt thị
đuôi giao long quẫy bờ
nước mù mắt cọc nhọn
thở bọt bèo
rong tảo buồn hiu
thời tàn ngâm tống biệt
rưng rưng sắc hoa mùa thương cảm
nặng một mình non
biển một mình. non
HOÀNG XUÂN SƠN
mars-avril 2010
http://www.gio-o.com/HoangXuanSon.html
© gio-o.com 2010