HOÀNG XUÂN SƠN
VIỄN VỌNG
Người robot đứng dạng chân giữa cánh đồng
dây điện mắc lên trời con chim tuẫn nạn
một-ngày-mẫn-cảm-yêu-em
khỏa thây bật ngửa mình
tâm và tánh
[mặt trời đánh đu con tinh mùa hạ . không không . rạ phạt ngang lưng những luống cày thổn thức biển tận chiều nay da đất nẻ . bầy thiếu nữ hết thao tay lụa mềm chấm dứt những ngày hè rôm rả]
Điều hẵn nhiên : xe lao vút tới đường chạy ngược
ổ bánh mì nhai vô vị
bụi đời mắc kẽ răng
Có những lằn vạch không bao giờ sang ngang
âm nhiễu mù
ruộng muối hoàng diêm cháy trời định hướng
[em ở đầu thu mắt kẽ viền đẹp não mi lên xanh thơ không điệu vần ngắt quãng lùm cây tình đứng trọng mới nhớ hôm nào cỏ mượt êm]
Có chiếc mỏ neo nằm trên đất khô
còi ngậm sương phát vãng
người thủy thủ già bán mạng vào hốc mắt
chim hải âu tranh vụn xuân thì
viễn vọng kính
chiều môi sa .
08 . sept . 06
[trên đường xuống Los]
R Ừ N G . T R Ư A S A U B I N H B I Ế N
Trưa rừng bộ lạc im hơi
chim gõ kiến giục mỏ trời xa xăm
nghe lây chỗ cứng đất nằm
con sâu nhã tụng ngoài thăm thẳm đời
bế hồn cái kiến . à ơi !
nhặt khoan mấy tuổi vàng hời máu xương
nằm nghe hoa súng lên đường
chiến chinh vẽ một mùa thương tưởng buồn
nghe triều tịnh độ rền chuông
đưa hồi nhược pháp về nguồn cội xa
rừng chính chuyên vỡ san hà
nghe sai thừa chút thịt da nồng nàn .
8/07
Ở MỘT LẦN . SAO KHUÊ
Áo trắng gầy thêm nỗi yêu
phải em mang hết cả chiều thu sương
ngọn tóc lạc gió bên đường
tôi đi lạc giữa màu thương uẩn tình
hương bày trời lạ . sao nghinh
đôi mắt
ôi mắt nhìn hình bóng quen
chong khuya tôi ánh hiện . tàn
câu thơ nào viết nửa hàng lụy âm
đau cũng xa . xót cũng gần
vì đâu hồn ở phân vân ngục tỳ
rượu chồm ngất sóng . lưu ly
năm mươi năm một dấu quỳ rực mê
bảng đen trắng xóa nguyền thề
như sương . như tóc như về bão giông
vẫn đầy sâu nước nghịch dòng
thôi thì trắng áo phù không nợ đời
hát thầm nhịp tẻ à ơi
ru nhau đòi đoạn phiến ngời dung nhan
Hoàng Xuân Sơn
21 . 12 . 06
http://www.gio-o.com/HoangXuanSon