Hoàng Xuân Sơn

 

n h ị p  đ ồ n g  đ a n h

                     cầu xanh tướt mặt

 

miết miết cằm.  vài cọng.  sâu

kinh niên bản mặt

từ lâu không nhìn

nhỏi            đời

còn một chương

                             in

quẳng vô dòng điện khát.  chìm

                   sinh

                             ly

sách ôi.  chữ.  nhọc.  ù lì

lợm vào đo đạc

tư duy trật trờ

đứng thẳng trời một huyện                thơ

sụp xuống cố thổ.  be. bờ                  đục ngăn

hơ.  níu lại khúc thông cầm

đàn xên lưu vực

nghe âm thiết                 buồn

lên với người

ở nghi sơn

những cung núi mọc

chờn vờn đỉnh đau

 

 

kéo dài ra sông

                   khất.  mau

dời chân cùng bước

xuống tầu quyên sinh

ở đâu.  huyền.  cũng in hình

cứ đen đỉu với thiên kinh

ậm ừ

bón.  hạt đậu nở

thừa dư

cùng mầm mống ấy huỷ trừ

lô giang

giữa đời tư

triệu bức màn

còn che chắn suốt màu quang quẽ

nằm

tới vòng chiều.  quỷ.  vô âm

bước chân ra khỏi rừng trùm tía vi

con đường say ngợp xác quỳ

lạy đời huyết dụ

hồ nghi trữ tình

ba mươi tháng tư mười ba

 

 

l ụ c  b á t  n ồ m

 

hôm gió nồm thổi qua đây

hơi nóng phả xuống một ngày tùy nghi

để nguyên cổ cánh trần xì

hay bận áo xống cài khuy đường hoàng

gió nồm ăn bận hở hang

mà mình thì muốn hoang đàng tỉ ti

vô nhà trống chẳng thấy gì

gió đi cửa khép phòng khi trở trời

 

HoàngXuânSơn

24/3/13

 

http://www.gio-o.com/HoangXuanSon.html

 

© gio-o.com 2013