TỪ ĐƯỜNG SƠN CÚC

THƯ VỀ PHỐ VĂN

 

 

Anh Nguyễn Xuân Thiệp thân quý,

 

Năm nào cũng tháng tư. Tháng tư con cá. Poisson d ‘avril .Tháng tư bắt đầu bằng những cái tin không hay. Những cái tin tưởng như đùa – chuyện cá, mú – mà có thật.  Như Trịnh Công Sơn, tháng tư năm nào . avril-2001.  Bốn năm rồi cơ ! Bốn năm mà vẫn ngờ như chuyện đùa chơi mộng mị. Vẫn Sơn còn đó – tiếng hát – Và những ca khúc cháy bầm rượu đỏ. Tiếng hát thèm nghe những cái tin không muốn nghe. Chìm xuống . Chìm xuống sâu đáy nước những con cá. Cá tháng tư thảnh thơi bàn nhậu ? Cá vượt cửa vũ về trời ? Thôi đành . . .

 

Và giờ này Hoàng Ngọc Tuấn nằm suốt li bì. Ngủ thôi . Hơi đâu tin vào những chuyện tháng tư cá. Cường nhắc lại mới đây (rất mới) hôm gặp ở Trương Hồng Sơn. Hoàng Ngọc Tuấn U'c Châu Hoàng Ngọc Tuấn Việt Nam. Bằng những câu bút tre vui vui. Mà giờ này trở dạ nghe nằng nặc lo buồn

 

                                  Hoàng đâu tới những hai Hoàng

                                 Ngọc Tuấn hải ngoại là Hoàng đa nghê

                                Ngọc Tuấn nội địa hầm hè

                                Mổ đây chính thị tay nghề lâu năm !

 

Lâu năm quá đi chứ ! Hoàng Ngọc Tuấn kinh niên nghề viết lách. Hoàng Ngọc Tuấn một thời văn chương lừng lững. Và được yêu mến cùng khắp . Sơn Cúc chừ nằm đâu chiếc hôn trên trán. Và Võ Phiến Lê Ngộ Châu yêu không cùng . Hoàng Ngọc Tuấn Văn Khoa tơ tưởng Buổi Chiều Hạ Lan – Cho tay khô làm lược chải tóc mềm Mắt ngác ngơ xin làm gương soi bóng – Những chiếc bóng giữ hồn Ở Một Nơi Ai Cũng Quen Nhau. Và rồi đâu những Hoàng Xuân Giang Lưu Trọng Đạt Nghiêu Đề ? Đâu rồi Sơn, Phương tiếng hát Mai một mình Lê Uyên?  Đâu rồi tầm với bè bạn Ngô Vương Toại Đỗ Tăng Bí Nguyễn Khả Lộc … những đêm huyền hoặc Quán Văn. Hoàng Ngọc Tuấn tay quán văn rót cà phê cười nhoẻn miệng Nhuệ Giang bông hồng. Đâu rồi Phạm Nhuận buổi sáng tóc dài nối dài đuôi tỉm xắm Chung Nhuận Hi. Đâu rồi Cao Sơn Quasimodo Thụy Long trưa Cái Chùa đợi tối rọi soi Đêm Màu Hồng. Và nữa Hoàng Ngọc Tuấn bầy bọn sớm tinh sương Võ Tánh miết mặt vào cây thủy tinh nước đá dỗ cơn tỉnh ngủ đằng đằng cuộc rượu!  Tuấn ơi hào hoa một thời còn đâu tóc bồng cỡi Honda khói phun vắt ngược gió! Nguyễn Đạt vẫn nhìn ra như thế. Hoàng Ngọc Tuấn còm cõi trên những vỉa hè Sàigòn, giờ đây. Bá thở một đời ôm lấy độc cô. Và giờ cu ki nằm suốt li bì. Vĩnh Biệt Phố sẽ đi về mô? Này ơi Cô Bé Treo Mùng có còn đâu đó ?

 

Tháng tư cá. Mơ hồ lung ảo. Hình Như Là Tình Yêu. Hình như ai? Tất cả hình như ...

Hình-Như-Hoàng-Ngọc-Tuấn

 

                                  thất thanh . rồi nỗi đoạn trường

                                 hình như nắng đợi

                                cuối vườn chiêm bao

                               hình như giọt rượu đã trào

                               giọt nước đã tạnh

                              ngàn sao ngục hình

                             hình như . hình như là tình

                            yêu vô lượng kiếp

                           mà hình như . chưa

                          nhắm mắt

                         bết ngọn tóc đùa

                        khô tay gương lược

                       hết mùa lâm ly

                      hình như không cả thầm thì

                     yên lặng của gió

                    và quỳ hoa

                                                            bay

 

 

Bảo trọng ,

 

Hoàng Xuân Sơn

Roxboro, mười lăm tháng tư không năm