Trảng hoa - DoanMinhDao

 

 

ĐOÀN-MINH-ĐẠO

 

LÀ CUỘC VIẾNG THĂM

 

                                                Suna-hama ni

                                                Ashi-ato nagaki

                                                Haru hi kana*

                                          MASSAOKA SHIKI.

 

 

Đừng tắt rụi lửa mùa băng giá

Bài thơ níu thả giấc mơ

Ráo nét họa vỗ trên mộc bản

Chìm màu mực lam lan mùa lá rụng

Khắc nghiệt nét dao

Sao mùa Đông câm bặt

Mờ hoặc trĩu nặng cành đêm trước

Nắng  nhòa mái đỏ tháng Giêng

Khung cửa sổ lờ mờ sương giá

Hương hoa mơ trong vườn bay tỏa

Rủ rê ong mật lên đường

Lấm tấm hoa sao rải ngoài thềm cỏ

Căng như cung thủ dương lên

Nhòe bay trong tuyết

Mờ vết tường rêu

Khỏa đáy vực sâu

Cánh hải âu bay sạt góc trời

Những lời dung thông đêm sự sống

Mộng dự cảm như dung nhan quên lãng

Tiếng sinh linh ngâm ngợi một búng lời

Bi thiết như giấc mơ vô vọng

Kẻ luôn đứng về phía khốn cùng

Cuộc vận động grassroots cất dòng tự sự

Và tôi quá mơ chiều quá xa khuất bóng

Rong chơi bên đời phủ ngút sóng trường giang

Con chim xanh hót phai mờ thủy ngạn

Trút lòng tràn từng kiếp đời sau

Kẻ tặng dữ mình trái tim giông bão

Dựa lưng băng ghế mộc hành lang

Nhẵn mòn như bìa da pho sách cổ

Lá xanh hàng cọ vươn lên

Rực hoa súng trên thủy phần quá vãng

Bên tiền đình giáo đường

Gạch đá rạn nứt từng bước chân

Nếu đời người chỉ là cuộc viếng thăm mặt đất

Xá chi là chuyện vắn dài

Hãy sống thảnh thơi như một khách mời

Tri ân đón vòng tay thân thiết

Luôn dung dị một đời kiệm ước

Thụ hưởng vụ mùa gặt hái vừa xong

Ca múa hồn nhiên thanh xuân thiếu nữ

Xinh đẹp như trảng hoa muôn sắc địa đàng

Tràn cây mưa trên đồng ruộng hưu canh

Biết bao ngày trần gian vui sống

Phiền não qua là cả dòng sông

Trôi không dấu tích

Ôi kí ức đồi hoa mưa bay lũng thấp

Chuyến xe Cầu Đất  Trại Hầm

Ngôi nhà gỗ đồi hoang vu nhất nơi đây

Gió rít khuya ấm lò lửa than và bình rượu ủ

Tiếng đàn thùng xa lắm đã phai đêm

Asturias rải đều như mưa qua xóm vắng

Truyền thuyết bài kinh nhật tụng

Và bội âm giọt nước mắt tinh ròng

Trong lòng tay em trút xuống hư không

Nước Tuyền Lâm hòa thanh réo gọi

Câu thơ bạn bè và lời thúc hối

Bốc hương choáng ngợp mùa trăng

Cánh cửa mở toang sự sống

Bước chân nào qua ngưỡng nhân sinh

Tình yêu là bờ tường mênh mông ảo hóa

Đất đá trong ta một niềm thô phác

Thấm mộc mạc ngãi trầm

Ngưỡng mộ em nữ thần tư tế

Ai đã đóng lại khu vườn ngôi đền năm đó

Đầy dấu bay trên tường và cửa sổ trên cao

Em vút lên như cánh chim mầu nhiệm

Qua hết rừng Xuân lũng suối

Dung nhan lấp từng khoảnh khắc

Bất chợt lòng tím ngát ngàn mây

Những trưa ngày mênh mông

Khi mặt trời đứng trên thiên đỉnh

Con chim lửa băng giông tố điên cuồng

Trở về tìm nơi an trú

Chúng ta quay về thành phố cao nguyên

Đeo mỏi cùng chuyến xe độ nọ

Căn phòng nhỏ bên ấp chân đồi

Những vườn rau giăng phủ sương rơi

Nhà ai ấm lửa cuối ngày

Những đồi gió rừng thông đêm nay

Vật vã hư không tiếc nuối

Đấu rượu nào uống cạn đong thêm

Chén đời chưa dứt

Bạn nhìn ta đời nhớn nhác chiêm bao

Đứng trên cầu nước trôi

Bao phụ lưu không nhớ hết nẻo về

Cứ sống đến tận cùng phút chốc

Hạnh phúc gặp đóa hoa cuối đường

Len giữa gạch đá bung tỏa sắc hương

Âm thầm nhỉ mình ta chiêm ngưỡng bạn

Ồ còn cánh bướm bên hoa

Ta chẳng cô đơn trên nẻo đường về

Góp một ngày vào cuộc trăm năm

Hay đâu xuân đời dài thêm mấy độ

Dấu chân thủa nào bước qua bỡ ngỡ

Mơ suốt một hành trình xanh

Như con tàu lao nhanh về trạm cuối

Nuối ký ức tuổi thơ vĩnh viễn

Chân sáo Hàng Thao con cù Hàng Tiện

Thân thiết cùng ta đi hết con đường.

 

ĐOÀN-MINH- ĐẠO

California 01/2013

 

* Chuyển bản Anh ngữ của Yuzuru Miura:

                                    Ngày Xuân

                                     Vệt dài dấu chân

                                    Trên bờ cát .

 

 http://www.gio-o.com/DoanMinhDao.html

 

© gio-o.com 2013