Alberto Giacometti

 

 

ĐOÀN-MINH-ĐẠO

 

GIẢ DỤ

Giả dụ xếp chân tĩnh tọa cùng rừng Thu

Lá phong chạm hàng cuội trắng

Bóng liệm ta cùng mặt đất

Thiện niệm khải ngộ

Trong một lòng tay

Gọn màu thu phấn

Em và ta đâu biết nơi trú ngụ của nhan sắc và sự thật

Dù căn phòng đã sáng dần màu nắng đầu Thu

Đông đặc khói mù nghi ngại

Vực dậy âm hao chính biển

Thôi thúc trận cuồng phong

Phiêu dạt cánh én nào của mùa Xuân

Những cánh thư gửi Olga từ trong ngục thất

Nụ hôn cuộc đời và trên môi em đã nhòa thành một

Sân khấu khép lại dông bão tự sự lớn lao

Giáo thuyết tình người đơn lời vắt kiệt ra từ đá

Canh giữ những tên lính chì non choẹt

Xếp ngay hàng trước cổng rỗng chiến tranh

Đồ rằng mọi não trạng đều đánh tráo

Chúng giải phóng phần đất này

Bằng tem phiếu thay Hiến chương hạnh phúc

Những tên lính chì khốn khổ bào mòn tự do để cứu vãn

Chút giả tạo phồn vinh

Kẻ bất tín cố đục đẽo đá hoa cương thành tượng hình chính thống

Gió sử gò mình lướt qua mau

Nuốt trọng những viên thuốc an thần ý hệ

Những cuốn sách đỏ hồ sơ máu

Người bước cô đơn thân khẳng khiu đổ xuống mặt địa cầu

Đất vá hình trừu tượng  

Những hàng cây chụm đầu bên bờ kè kinh muộn

Khoảng vắng thiếu hiện hữu

Như cái chết bóc từng lớp trắc diện của chúng ta

Đừng tuyệt vọng

Đời ta mất đi một thang âm sâu lặng

Cũng thường thôi cứ thử chết

Cuộc sống gửi lại lời nhắn

Hoàn ảnh hình tối hậu

Đây dung nhan tân hôn kết mật dấu tình yêu.  

 

ĐOÀN-MINH-ĐẠO

10/2014

 

http://www.gio-o.com/DoanMinhDao.html

 

 

© gio-o.com 2014