Nguyễn Thùy Song Thanh

                                                    

 

NÓI VỚI HƯƠNG LINH NGƯ

 

 

 

Tôi người ăn rau ăn cá

Ít thịt thà

Từ bấy

Mỗi khi thấy món cá trên bàn

Sau tạ ơn Thượng Đế, tôi nói thầm

Xin lỗi anh. Cho phép…

 

- Con cá long đong lũ xô lên đồng

Con cá an phận ao tù ngộp thở

Con cá thong dong đi doc về ngang

Chưa ra khỏi sông lớn chín cửa

Chưa hề chi, em yêu, ăn đi

 

Anh vốn là cá biển Đông

Biển Đông của Tiên Rồng

Đời đời lớp lớp muôn dân như anh

Ngày đêm trấn giữ

 

Chúng ta đã từng là đôi tri kỷ i-meo

Bá Nha xanh rợn nhạc treo trên vườn Babylon

Chưa kịp thiết thân Tử Kỳ đã tiêu diêu cõi khác

Chúng ta đã từng là đôi tri kỷ Bích Câu

Sao anh nỡ thình lình cầm cây cọ vẽ tiếng hát qua đời

Để Giáng Tiên mãi ngậm ngùi

Im lặng tượng

Chưa kịp bước ra khỏi tranh

Đã nghe giòng sông trôi ngang đầu lênh đênh

 lời vĩnh biệt

 

Từ nay

Lúc nhúc độc xà cựu thù

Hang ổ tận phương Bắc

Bản chất lươn lẹo loài bò sát

Bản năng hiếu chiến tham tàn

Trườn rướn, rình mò, bò choài xuống phương Nam

Ngoạm ngấu, đầu độc

Ôi rừng vàng biển bac đất ngà ngoc

Dân tình đói khổ trắng tay

Ngồi  trên cao một giuộc trắng lông mày*

Him mắt ngó xuống

Bỗng thấy dân tình trở nên lạ hoắc

Ghê tởm mình như dân Syrie hãi quân IS

 

Em một mình trong cõi tanh bành tang thương đất nước

Trắng tóc mây

 

 

* Nguyễn Du:

Giữa thì hương án hẳn hoi

Trên treo một tượng trắng đôi lông mày.

 

 

 

nguyễn thùy song thanh

 

11. 2016

 

 

http://www.gio-o.com/NguyenThuySongThanh.html

 

 

© gio-o.com 2016