nhớ
KHOA HỮU
(1938 – 2012)
NGUYỄN THÙY SONG THANH
MỪNG TUỔI
Tết đến rồi đó anh
Em mừng anh mười tháng tuổi trên trời
Hằng năm sau thời khắc giao thừa
Biên giới hoài niệm và mộng tưởng
Anh đã mừng tuổi em cõi sống.
Khi anh đi rồi em lại đếm tuổi anh trong khóc lặng
Nóc nhà anh bây giờ hoa nhật nguyệt đã trổ bừng
Thay em háo hức mạn đàm
Sân nhà anh nắng sương cấu tứ
Cho cỏ nẩy xanh
Từ chân dung bước ra cùng với thơ vô hình
Anh lặng lẽ dạo quanh
Rồi lững thững nhập bao la đi miết miết
Hãy nhớ đọc thơ em
Và thuộc dùm như khi còn ở trần gian
Nhé anh yêu.Em vẫn còn viết.Còn viết
Tết Quý Tỵ 2012
ĐỘC ẨM BÊN BỜ ÂM DƯƠNG
Sau lưng anh sương mù đã khép
Trước mặt em vực sâu mở ra
Em nhìn anh linh hồn đã tượng
Anh ngắm em trần thế ngọc ngà
Ta bên nhau một đời vàng đá
Một hôm nay lại cũng bên nhau
Một nhúm ô long pha ngập lệ
Uống đi anh hồn phách hư hao
Một nhúm ô long pha ngập lệ
Từng ngụm cô đơn rót cạn bình*
Vẫn một chén đầy anh không uống
Cho em rót xuống vực ân tình
Tạm biệt anh về bên thiên cổ
Em cõi trăm năm nghịt nghịt người
Mà sao trống trải trần gian lạnh
Vô tận đường về bóng lẻ rơi
3.6 2014
*Mai Thảo :Uống ư? Một ngụm chiều rơi lệ
Và một bình đêm rót rất đầy
CÕI ƯỚC
Cơn mưa bão suốt một mùa người đã tan hoang
Nước về nguồn tịch mạc
Gió chìm cõi vô vi
Sấm sét chui sâu hang cực lặng
Người ta trả chàng vào lòng đất
Tôi thả theo một bông hoa đẹp nhất
Nụ hôn của Đất và Trời
Và một nắm đất
Nắm đất đã chảy máu thơ chàng thời chiến tranh
Vẫn chưa ngưng thời hòa bình
Và thả thêm sợi tóc run rẩy sinh linh
Từ mái đầu sương bứt xuống
Sẽ dẫn đường liêu trai
Vượt lũy âm dương
Đưa chàng về bên tôi
Và thả cuối cùng ngọn bút với trang giấy thinh không
Để chàng mở cửa niết bàn cực lạc
Mở cửa âm phủ lụy đọa nát tan
Mở cửa thiên đàng cõi sống vĩnh cửu hạnh phúc
Mở cửa trần gian phiêu hốt
Mở hết
Mở hết
Rao truyền sứ điệp chúng ta sẽ thuộc về nơi khác
Tất cả chỉ còn là một Cõi Yên Vui
Hằng hằng duy nhất
NGUYỄN THÙY SONG THANH
3.2015
http://www.gio-o.com/NguyenThuySongThanh.html
© gio-o.com 2015