Nguyễn Thùy Song Thanh

 

CÂY CẢI VỀ TRỜI

 

 

kính gởi đến quí bạn hữu gần xa của cố thi sĩ Khoa Hữu –

 Nhớ ngày Khoa Hữu ra đi ngày 05.4.2012 - 15.3 Giáp Thìn

 

            Có phải người đang đi qua chiếc cầu vồng

            Mỗi trạm hành trình một vì sao

            Chắc người còn đi mãi ngàn thu sau

                                    (Thi Thể)

 

 

Tiễn đưa cây cải về trời *

Tiếng khóc nỉ non con vượn trắng

Tiếng khóc rớt trên vô lượng nghi nan biển lặng

Bà mẹ ngẩng đầu - trào bi thương trũng mắt khô

Cầu gió cất lên. Cất lên linh hồn yểu.**

 

Trong cơn mê đồng thiếp lòng buông như liễu

Tôi đi ra biển cùng rau răm

Ôi biển, tờ thiên thư mênh mông

Ẩn thị ngàn trùng ý chỉ tạo hóa.

Con cua dáng a còng bò ngang đỉnh núi điếc nhớ chồng ***

 

Tôi cõng rau răm trôi tắp vào tấm thảm hôn mê

                      vạn niên xanh ngất đảo rêu câm

Con ơi con hỡi

Khoa ơi, Khoa ơi

 

Ôi biển, tờ thiên thư mênh mông

Lật lật dò coi trong ngàn trùng

Cây cải về trời, thiên định chăng

Khoa ngủ giấc hư vô một chiều rũ ưu tư Chúa định chăng.

 

Một chiều chưa tà một chiều không tà một chiều ngưng

Sao Khoa ra đi mà không phút lâm chung

Tôi ngủ giấc thơ điên trên ngọn thác ầm ầm đổ

Tan hoan chiều thiên cổ

Tiếng thét hoảng từ đáy hồn đập nát trái tim tôi thất thểu

                              bốn mùa

Chỉ còn là một lẻ loi dương thế giữa mịt mù tìm dấu

                     đất trời xưa.

                                      

4.2013

 

Nguyễn Thùy Song Thanh

 

 

* Ca dao : Gió đưa cây cải về trời

  Rau răm ở lại chịu lời (đời) đắng cay

** Bà Phi Yến (Lê Thị Răm) vợ thứ chúa Nguyễn Phước Ánh, mẹ tiểu công tử Cải (chết), cầu gió đưa linh hồn Cải về trời.

*** a còng = @

 

 

http://www.gio-o.com/NguyenThuySongThanh.html

 

 

© gio-o.com 2013