là một
bài thơ hay
TRẦN HUIỀN ÂN
và bài thơ
BÀI HÁT NGÀY VỀ
Trần Huiền Ân, nhà thơ, nhà văn, nhà biên khảo, là một tác giả quen thuộc đối với độc giả trong nước. Trước 1975 ông nổi tiếng với những bài thơ viết về tình tự quê hương xuất hiện trên tạp chí Bách Khoa. Thơ ông còn xuất hiện trong nhiều bộ sách giáo khoa dùng trong trường học. Một trong những bài thơ hay của ông là bài BÀI HÁT NGÀY VỀ, viết vào năm 1999, mà theo lời của ông:
"Bài thơ này tôi làm vào một chiều cuối năm, thấy buồn buồn, nghĩ đến làng quê, chạnh lòng...". Là một người giản dị, hiền hoà và khiêm tốn, trong bài thơ này ông tự nhận mình là một "kẻ hèn". Âu cũng là một điều đáng để cho người đời suy ngẫm:
Ta, một kẻ hèn- kẻ hèn đời mới
Hèn, không đáng mặt kẻ hèn
Đức bạc tài sơ, bảy chìm ba nối
Sao còn vất vả đua chen?
Các tác phẩm đã xuất bản gồm:
3 tập thơ (Thuyền Giấy, Năm Năm Dòng Sông Thơ, Lời Kinh Trên Lá).
6 tập truyện ( Tiếng Hát Nhân Ngư, Một Nửa Chân Trời, Mùa Hè Quê Ngoại, Huyền Thoại Mở Đất, Khói Của Ngày Xưa, Ngọn Cờ Quân Thứ).
3 tập biên khảo (Phú Yên Dọc Đường Ca Dao, Văn Hoá Vật Chất Nông Thôn Phú Yên, Phú Yên Miền Đất Ước Vọng)
Lê Vĩnh Phúc
<
BÀI HÁT NGÀY VỀ
Ta ngồi lại soi xuống dòng suối rách
Vốc nước lên kỳ cọ mặt mày
Hồi ta ra đi hai bàn tay trắng
Giờ ta trở về trắng hai bàn tay
Giá như người xưa...gác gươm sườn đá
Tháo đôi giày cỏ thả trôi
Cởi áo vắt vai cười ha hả
Vời trông bốn hướng đất trời
Ta, một kẻ hèn- kẻ hèn đời mới
Hèn, không đáng mặt kẻ hèn
Đức bạc tài sơ, bảy chìm ba nổi
Sao còn vất vả đua chen
Dãy đồi bên kia là lau là cỏ
Có cây đa già toả mát trăm năm
Giá như người xưa- cùng bầy trẻ nhỏ
(Mặc áo Huyền Đoan đội mũ Chương Phủ)
Múa ca vui với trăng rằm
Ta còn gì chăng? Trái tim nguội lạnh
Ta còn gì chăng? Khối óc rỗng không
Tầm mắt yếu không đủ nhìn cuối dặm
Đâu bóng con trâu nhoà nhạt giữa đồng
Mặt sạm da mồi tóc râu ngã bạc
Ta trở về quê lỡ thợ lỡ thầy
Muốn theo Lão Tiều non du hái củi
Sợ lưỡi rìu làm chảy máu thân cây
Trần Huiền Ân
© 2006 gio-o